CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Rẽ lối nào cũng gặp nhớ thương


phan 6

 Trái tim khẽ ngập ngừng từng nhịp đập yêu thương.







Anh và em đã bên nhau như ngàn vạn người thường



Để một ngày nhận ra một nửa của mình trong mắt nhìn người ấy



Tuổi thơ của chúng ta, còn gì vui hơn vậy



Là những ngày lớn lên, và vui sống bên nhau







Em là cô dâu lau chau



Anh là chú rể khờ khạo



Trò chơi tuổi thơ cứ ước ao sẽ là điềm báo



Cho một ngày hạnh phúc song đôi.







Để giờ đây em vui bên một người



Thành phố của anh lại chìm vào cô độc



Cơn mưa tháng Năm ào ạt như muốn cuốn trôi xa xôi bụi bặm



Chỉ mảnh vườn anh vẫn xanh rêu.







Hình như anh đã muốn nói cùng tháng Năm rất nhiều điều



Rằng tuổi trẻ của chúng mình cùng với bao khờ dại



Chỉ những điều ngọt ngào anh xin giữ mãi



Còn lại thì, hãy để gió mang đi…







Cơn mưa đêm nay như những lời thầm thì



Rằng có thể nhiều tháng Năm nữa



Cũng lặng lẽ qua đi



Nhưng tình yêu là điều diệu kỳ còn lại



Và là điều cuối cùng trẻ mãi



Như anh



Như em…








 Người hát tình ca



~*~



Nhiều khi tôi thấy mình rất lạ


Tôi toàn buồn cho những người biết hát tình ca.


~*~



Bờ tường gạch rêu

 Thời gian thêu màu lam trên những hàng gạch cổ

 Con chim mỏ đỏ

 Mùa đông này không bay về phương Nam…



Bản nhạc chưa kịp nhớ gam

 Lạc điệu trên phím dương cầm lạnh

 Đôi mắt ráo hoảnh

 Người nghệ sĩ ngừng chơi.







Bọn trẻ dưới sân xô đuổi nhau cùng những nụ cười

 Huyên náo cả buổi chiều đầu tháng mười hai

 Từ ban công nhà ai

 Tiếng radio cũ kĩ.



Phía ấy có người nữ ca sĩ

 Hát giọng soprano

 Tập xướng âm vào lúc bảy giờ

 Cả khi nóng nực lẫn khi lạnh giá…







Nhiều khi

 Tôi thấy mình rất lạ

 Tôi toàn buồn

 Cho những người biết hát tình ca…








 Nông nổi hai mươi



Như là cách nỗi buồn trả lại mình vệt kí ức năm xưa

 Một ngày mưa

 Mắt em ướt nhòa như đang khóc

 Anh bước qua phố quen mà đôi chân khó nhọc

 Tìm lại mình của tuổi hai mươi

 Phố vắng người quen nhưng phố vẫn gượng cười

 Chỉ cơn đau là vẫn thế…







Đừng vội quên em nhé

 Cơn mưa đầu hè ào ạt buổi sớm mai

 Tay em trong tay ai

 Bước về phía màu trời xanh vắt

 Lời thầm thì rất thật

 Dịu dàng nói yêu em

 Nụ hôn ngày mưa mềm

 Nhiều năm sau còn ngọt…







Nhưng chẳng thế làm mờ đi tháng ngày ủ dột

 Những đêm dài ngồi đợi bình minh

 Không gian lặng thinh

 Có những nối đau là vĩnh viễn

 Có những người đi

 Chẳng muốn quay về…







Anh lại dọn mình cho một mùa hè

 Mùa của say mê, khao khát và nông nổi

 Cũng có lúc thấy lòng bối rối

 Vì những lời hẹn ước năm xưa

 Thôi thì cho qua như một cơn mưa

 Cho quên những bông hồng trắng lòng tháng Sáu

 Đã đi qua ngày mưa mà lòng thôi hi vọng

 Xin đừng ngoảnh lại tìm nhau...








 Tôi chẳng có gì nhiều



~*~



Khởi đầu trên chuyến hành trình tuổi trẻ, gia tài lớn nhất là hai bàn tay trắng và ước mơ đi đến những miền xa.


~*~


Tôi chẳng có gì nhiều đâu


Cho chuyến hành trình trên sân ga tuổi trẻ


Vài ba cái áo cái quần sạch sẽ


Quyển sách mà tôi từng kể cho em


Và một cuốn sổ trắng


Tôi sẽ viết đầy thêm.


Sảnh tiễn về đêm


Tôi bắt gặp những dáng hình vội vã


Những ánh mắt, những con người xa lạ


Nhìn tôi cảm thông


Khi chuyến tàu cuối cùng


Tôi-không ai đưa tiễn.





Tôi sợ hãi vô cùng những nỗi niềm bịn rịn


Sợ ánh nhìn tha thiết của em


Người con gái mắt đen


Tôi đã quen như là hơi thở


Nhớ thương vô cớ


Hình như là sẽ níu bước chân tôi.





Cứ để tôi đi qua bao núi bao đồi


Những miền đất mang tên là khát vọng


Cho thỏa giấc mộng


Gã trai cuồng si


Khi tôi chẳng biết làm gì


Tuổi trẻ thì nông nổi...





Em từng bảo tôi rằng cuộc sống này chật chội


Mệt mỏi và muộn phiền


Tháng ngày quẩn quanh cơm áo gạo tiền


Giá mình bỏ đằng sau tất cả


Cho chuyến hành trình không vội vã


Về vùng đất của mặt trời.





Câu chuyện tào lao em đã quên rồi


Nhưng tôi thì vẫn nhớ


Làm thế nào vượt lên ngàn nỗi sợ


Khi ta chẳng thỏa mãn chính mình


Nếu cứ sống bình bình


Có còn coi là sống?





Ưu tư chất thành đống


Bao thuốc hết rồi chẳng đốt nổi nữa đâu


Sống trọn vẹn và yêu ai đó nặng sâu


Điều ấy tôi từng nghĩ đến


Nhưng để rồi lỡ hẹn


Khi chỉ nghĩ thôi mà chẳng dám làm gì.


Này, em có muốn cạnh tôi trong những chuyến đi?


Như đàn chim thiên di, tìm nơi nào ấm áp


Chạm vào đời thô ráp


Yêu mến những miền xa


Không còn là tôi,em, mà sẽ là "chúng ta"


Sống trọn vẹn quãng đời người ta ngợi ca mà gọi là tuổi trẻ.





Câu trả lời của em là không thể


Tôi biết điều đó rồi


Khi sảnh chờ hôm nay vắng bóng một người


Tôi còn biết làm gì, ngoài nụ cười thường trực


Nỗi buồn tự nhiên khiến tôi tức ngực


Nỗi buồn những kiếp người sợ hãi đi xa.





Xin em hãy coi tôi như chuyện cũ đã qua


Quên tôi như quên gã ngốc


Ném mình vào cuộc đời trần tục


Tha phương tìm câu trả lời


Ta là ai ở giữa cuộc đời


Tôi sẽ biết, còn em thì không biết...


(Ngay cả điều đó cũng nhiều khi chết tiệt


Em cần gì tha thiết của riêng tôi?)







 Mất mát



Một ngày chẳng may soi vào quá khứ

 Tự cười mình cũng một thuở dại khờ

 Yêu tha thiết và yêu như tưởng chết

 Để đến cuối cùng vẫn lạc bước bơ vơ




 Tuổi trẻ khát khao và cũng lắm mộng mơ

 Muôn ảo tưởng đắp thành ngàn giấc mộng

 Thênh thang bước giữa đất trời cao rộng

 Ước phải cao, và mơ phải thật xa.



 Nhưng cuộc đời nào có dễ chiều ta

 Cay đắng tận cùng mà đành lòng chấp nhận

 Yêu thương mong manh qua kiếp người lận đận

 Nỗi khổ đau nào rồi cũng hóa mây bay…



 Đừng quá buồn khi qua những cơn say

 Đừng quá khổ đau vì một tình yêu đã chết

 Đừng nghĩ dừng lại mà ngỡ là chấm hết

 Đừng nghĩ sau hoang tàn chỉ toàn những cô liêu…



 Cho những trái tim mệt nhoài sau một cuộc yêu

 Xin gắn biển một chiều cho con đường đi qua thương nhớ.







 Thương hời thương



Thương em ngày nổi gió

 Con đường nhỏ liêu xiêu

 Oằn vai vì thương nhớ

 Đi tìm người em yêu




 Thương những đêm tịch liêu

 Gối chăn thì lạnh lẽo

 Nhớ một người dửng dưng

 Người dưng thì bạc bẽo




 Thương em tôi trong trẻo

 Giấu không nổi nỗi buồn

 Câu chuyện hằng đêm kể

 Nước mắt vẫn trào tuôn…




 Có người thương em thế

 Em chẳng biết là tôi

 Nên đêm nào em cũng

 Buồn những điều xa xôi…







 Anh sẽ đến



Là một ngày thế giới bỏ rơi em

 Hãy vững tin vì anh sẽ đến

 Mang theo ngọn nến

 Cho những ngày đông

 Để em ấm lòng

 Khi biết rằng luôn có người bên cạnh.




 Nếu một ngày em thấy mình cô quạnh

 Lạc mất niềm tin với cuộc đời

 Khi em tha thiết với một người

 Thì anh sẽ đến.




 Anh không biết lau khô dòng nước mắt

 Cũng chẳng thể tặng em một nụ hôn

 Nhưng những cái ôm

 Thì luôn ấm áp

 Và bàn tay thô ráp

 Có thể nắm lấy tay em

 Nghe em kể chuyện hằng đêm...




 Đừng nghĩ về anh với sự lãng mạn xa xôi

 Hay một điều gì đó mà anh cũng chưa nghĩ tới

 Anh chỉ là người bình thường

 Và luôn chờ đợi

 Để được một lần đến bên em...







 Một mình



Gió vẫn về cùng đêm


Đêm về cùng lạnh giá


Những ngón tay hao gầy


Trên phím đàn xa lạ…





Khúc ca của bầy quạ


đuổi mặt trời đi rồi


Đêm nào đêm tĩnh tọa


cho nỗi buồn sinh sôi





Thời gian đi loạng choạng


Như gã say tối ngày


Bước nhầm vào kí ức


Nỗi buồn nhẹ như mây…
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Polly po-cket